Whitefield, George (1714-1770)
Là một nhà truyền giảng nổi tiếng, người được mọi người biết đến trong thời Phấn Hưng I, trong thế kỷ thứ 18th. Ông cũng là người truyền giảng lưu hành lớn nhất trong lịch sử của Tin Lành (Cải Chánh). Whitefeild là một mục sư thuộc Giáo Hội Anh Quốc cộng tác với John và Charles Wesley (hai anh em) để thành lập “Hội Người Thánh” (Holy Group) ở Đại Học Oxford trong thập niên 1720’s, tức là nhóm người trẻ tận hiến đời sống để sống đạo nghiêm chỉnh. G. Whitefeild đã là gương cho anh em Wesleys trong việc rao giảng ngoài trời và lưu hành hoặc phát thanh về sứ điệp cứu rỗi. Ông đã từng ghé Georgia trong một thời gian ngắn trong năm 1738 để giúp việc mở cô nhi viện. Sau khi trở lại Hoa Kỳ, tiếng ông đã được vang khắp nơi, ông mở những cuộc truyền giảng ngoài trời, mỗi đêm có hơn 8,000 người tham dự trong suốt cả tháng ở Bang New England. Từ đó, ông đi nhiều nơi khác và tạo cơn phục hưng lớn ở Hoa Kỳ. Ông đi đi lại lại ở Hoa Kỳ thúc đẩy phong trào phục hưng lớn ở England và Hoa Kỳ suốt 10 năm. Nhà Truyền Giáo George Whitefield về nước Chúa vào năm 1770. Người đã tạo được nhiều Hội Thánh Chúa phát triển trong nhiều tiểu ban trên đất Hoa Kỳ.
Tư tưởng của George Whitefield thấm nhuần từ trong tư tưởng thần học của John Calvin. Giữa G. Whitefield và J. Wesley có sự khác biệt. Wesley có khuynh hướng với Arminian tạo đời sống của một người thánh cho Chúa, còn Whitefield gần với tư tưởng thiên học về tin đạo. Nói rõ hơn là bao gồm 2 chiều kích: tin đạo là của G. Whitefeild và sống đạo của J. Wesley. Giữa thế giới đang tranh chấp thế quyền và giáo quyền, tổ chức và niềm tin, giữa Công Giáo và Tin Lành, George Whitefield đã đem sức sống mới cho niềm tin thuộc Giáo Hội Tin Lành. Vì thể sau G. Whitefield không lâu, cơn Phấn Hưng lớn II đến.