Nhà Hội, Nhà Họp
Từ tiếng Hy-lạp Synagoge (Assembly). Trong văn hóa của người Do Thái là nhà “hội”, nhà “họp,” có đôi khi còn gọi là nhà “cầu nguyện” (Ê-sai 56:7). Xuất xứ của nhà hội (synagogue) thì không rõ khi nào, nhưng trong thế kỷ thứ I, từ này xuất hiện trong Thánh Kinh Tân Ước (Math. 4:23; Mác 1:21; Công 13:5; 17) là nơi mà dân Do Thái nhóm hiệp lại để thờ phượng Chúa Trời, ngoài ra để sinh hoạt tương giao với nhau trong cộng đồng. Chúa Jesus thường đến synagogue để truyền tin mừng như ở Na-za-rét, Ca-bê-na-um vùng Ga-li-lê (Lu-ca 4:16, Mác 1:39). Sứ đồ Phao-lô, trong khi đi truyền giáo vùng Tiểu Á, ông đã tìm đến “synagogue” để truyền giảng Tin Mừng (Gospel) của Chúa Cứu Thế Jesus, trước cho dân Do Thái sau đến dân ngoại (Greek) (Rô-ma 1:16-17). Trong bản 70 (LXX), khoảng 200 BC, đã dịch từ “synagogue” là nhà cầu nguyện từ tiếng Hêb-rơ hoặc A-ram trong CƯ. Như thế, ý tổng quát nhà cầu nguyện là trung tâm thờ phượng của người Do Thái đã có từ thời bị đày làm nô lệ ở Babylon, khi dân Do Thái bị bắt. Họ đã thiết lập rải rác những nhà cầu nguyện thế chỗ cho đền thờ Jerusalem đã bị đập phá khi bị xâm chiếm.