Spurgeon, Charles Haddon (1834-1892)
Là một mục sư Giáo Hội Báp-tit ở Anh, sinh ngày 19/6/1834. Cha mẹ vốn là mục sư của Giáo Hội Independence. Thuở niên thiếu, ông thường sinh hoạt ở Hội Thánh Methodist và lớn lên gia nhập và làm Lễ Báp-tem ở Hội Thánh Báp-tit. Ông theo học ở gần Đại Học Cambridge (1850) và năm 16 tuổi bắt đầu giảng ở Taversham và từ 1851, ông trở nên một mục sư thường trực ở Hội Thánh Báp-tit Waterbeach, một làng gần Cambridge, một làng nổi tiếng xấu xa, tệ hại; nhưng qua vài năm ở đó, Chúa đã dùng ông thay đổi được bộ mặt của làng ấy trở nên tốt hơn, làm nhiều người biết đến. Rồi năm 1854, ông nhận lời chính thức làm mục sư ở Hội Thánh Báp-tit Chapel ở New Park Street ở London và ở đó đến 38 năm. Tuy ông là 1 mục sư không được học trong trường đại học cao cấp, nhưng có khả năng và ơn giảng phục hưng nhiều nơi ở Anh. Hội Thánh tại đây của ông lớn mạnh nhanh. Năm 1861, hội thánh trở thành hội thánh đô thị mẫu lớn bấy giờ, sau gọi là Metropolitian Tabernacle có hơn 6,000 chỗ ngồi. Suốt cuộc đời chức vụ, ông để lại hơn 3,800 vừa cả sách giải kinh và bài giảng được in ra. Tư tưởng của ông ảnh hưởng nặng về Calvin, nhưng qua sách của ông người ta tìm thấy ông ảnh hưởng toàn thể các tư tưởng thần học học của Phao-lô, Augustine, John Knox và khuynh hướng Thanh Giáo. Những bài giảng và các bộ sách giải kinh của ông rất có giá trị vẫn còn lưu dụng đến ngày nay.