שְׁא֣וֹל (se-owl, sheol) Âm Phủ
Từ của Thánh Kinh và được phổ biến trong toàn thể nhân loại. Âm Phủ là nơi cuối cùng của linh hồn của nhiều người đi đến (I Các 2:6; Châm 9:18; Khải 20). Từ thường được dịch sang Anh Ngữ là “grave”, “pit” or “hell” (âm phủ, hố thẳm hay hỏa ngục, nghĩa địa, địa ngục) (Xem thêm trong sách Gióp 17:13-16). Từ này chuyển sang tiếng Hy-lạp là ᾅδης “hades,” (Khải 20:13) nơi có hình phạt đời đời, sự định tội cuối cùng. Trong KT và Anh Ngữ dùng lẫn lộn giữa “địa ngục” hay “hỏa ngục” (sheol và hell), cả hai gần như là một. Riêng các bản dịch mới trong tiếng Anh, dịch từ sheol là “grave” để phân biệt với hell nơi có “eternal fire.” Chúng ta, trong ngôn ngữ Việt Nam có sự phân biệt “địa ngục” và “âm phủ”: sheol là địa ngục, còn hell là âm phủ, hỏa ngục. Địa ngục là nơi giữ người chết chờ ngày sống lại (nơi chôn xác người chết, cũng tạm có sự đau khổ hình phạt khóc lóc), còn âm phủ là nơi hồ lữa đời đời đốt cháy cách đau đớn và đó là hình phạt vĩnh viễn (final judgement) cho những ai không tiếp nhận Con Trời nhập thế để được sự cứu rỗi như câu kinh ở Sách Giăng 3:16; Khải 20:13. Trong niềm tin của con dân Chúa, những ai thật lòng tin nhận Chúa Jesus là Chúa Cứu Thế, sẽ được tái sinh và sẽ không bị hình phạt vào chốn ấy, nhưng họ sẽ đi đến thiên đàng phước hạnh như lời Thiên Chúa đã hứa (Giăng 3:16). Xem thêm Hell. (Ma-thi-ơ 5:29,30; Mac 5:29).