Xác, xác thể, tư dục, xác dục, xác thịt
Tiếng Hy-lạp σὰρξ (Sarx, Flesh). Từ nguyên không hẳn là ý xấu (Giăng 1:14). Từ được dùng khoảng 150 lần trong kinh Tân Ước, nhất là các thư tín Phao-Lô, nói đến bổn tính tội lỗi và tội lỗi đã làm xa cách sự tương giao với Đức Chúa Trời. Đây cũng là từ để phân biệt giữa giới trần tục, phàm trần (fleshly, earthly) so với giới thiên liêng trên trời (spỉritually, heavenly). Trong bản Thánh Kinh truyền thống dịch là “xác thịt.” Tuy từ “xác thịt” rất chính xác vì là nghĩa đen, nhưng ý nghĩa chính là dạy dỗ thiên liêng của các sứ đồ, về sự tham muốn của dục vọng, bản ngã… do đó, từ này có thể dùng cách biến hoá là xác thể, xác thịt, xác dục, dục vọng, tư dục tùy vào bối cảnh bản văn và trường hợp (Rô-ma 1-6; Ga-la-ti 5:17,19; Ê-phê-sô 2: 3).