Ngày Sa-bát, Ngày Thứ Bảy, Ngày Nghỉ
Tiếng Heb-rơ. “Shabbat”, “rest” (nghỉ), nghỉ ngơi, nghỉ dưỡng sức, tức là ngày thứ bảy trong tuần. Ngày mà Chúa đã phán biệt riêng ra “nghỉ,” làm nên “ngày thánh” để thờ phượng Chúa (Sáng 2; Xuất 20: 8, 31:13-17; Phục 5:14). Đó là một ngày thánh trong đạo Do Thái. Riêng những Giáo Hội Tin Lành và Công Giáo thì giữ ngày Chủ Nhật, tức là ngày thứ nhất trong tuần lễ làm ngày nghỉ, vì đây là ngày sống lại của Chúa Cứu Thế Jesus với ý nghĩa ca tụng sự phục sinh và ngợi khen Chúa quyền năng. Mãi đến vài thế kỷ sau, những người theo Chúa khẳng định ngày Chúa Nhật, vì ảnh hưởng văn hóa của La-mã, ngày Chủ Nhật (Sunday) là ngày họ tôn thờ Thần Mặt Trời để dễ cho việc đi thờ phượng Chúa mà không bị bách hại. Đến đầu thế kỷ thứ tư, sau khi Vua Constantinople trở lại đạo, thì ngày Sunday trở nên chính thức là ngày của Chúa, gọi là ngày Chúa Nhật, ngày của Chúa làm chủ.