Thuyết Lý Lãng Mạn
Là một thuyết xuất phát trong thời kỳ Luận Lý Bừng Sáng (Enligh-tenment Rationalism), cuối thế kỷ 18th, nói đến cái tuyệt vời quyến rũ của văn chương, nghệ thuật, triết học và phong trào thần đạo học mở rộng. Nhất là chú ý đến cảm xúc, cảm giác, cái đẹp đẽ trong cá nhân nhân sinh. Tư tưởng trên do triết gia kiêm thần học gia gốc Đức, F. D. E Schleiermacher (1768-1834). Sách và tư tưởng của ông đã ảnh hưởng sâu đậm trong nền Thần học Tin Lành cho đến nay.