Tranh Luận Bản Thể Thực Hữu
Đây là từ triết học, xuất hiện và phát triển do Thánh Anselm (1033-1109) luận thảo về sự hiện hữu của Đức Chúa Trời dựa trên năng lực luận lí. Theo ông, Đức Chúa Trời là Đấng mà tâm thức tột bực của chúng ta có thể nghĩ đến. Nói rõ hơn, tâm trí chúng ta không thể biết gì cao hơn là Đấng Cao Cả – Đấng Tối Linh. Và như thế, Ngài phải hiện hữu và sự hiện hữu tối cần thiết – không có Ngài, sẽ không có gì cả phải nghĩ đến, – tất cả trở về vô minh, u tối.