Sự Vâng Phục
Nguyên từ Hêb-rơ Sàma trong Kinh Cựu-ước, bao gồm vừa “nghe rõ” và “vâng lời“. Người It-ra-ên “lắng nghe” và “làm theo” lời Đức Gia-vê phán. Ý nghĩa của từ “vâng phục” trong Kinh Cựu Ước như là “phước hạnh”. Tức là “vâng phục” và “phước hạnh” đi đôi với nhau. Gương những người “vâng phục” và được “phước hạnh” rất nhiều trong Kinh Thánh; còn ngược lại, “bất vâng phục” thì mất phước hạnh hay gặp khốn khó. Trong bản dịch “Bảy Mươi” (LXX) đã dịch từ sàma ra tiếng Hy-lạp akovein mang ý nghĩa khá đậm đà như ở Cựu Ước vừa “nghe” và “đáp lời” ngay. Trong Tân Ước Sứ Đồ Phao-lô đã dùng 21 lần động từ và 15 lần danh từ trong các thư tín của ông. Chúa Jesus đã phán “Ai có tai hãy nghe thì nghe” (Math 11:15; 13:9, 15-16; Mác 4:9, 23; 8:18; Luc 14:35). Chúa Jesus nhấn mạnh tuyệt đối vấn đề “nghe” và “làm theo” trong bài giảng trên núi ở Ma-thi-ơ 7:24tt “Vậy kẻ nào “nghe” lời Ta phán đây mà “làm theo”, như người khôn cất nhà mình trên tảng đá…..” Amen! Phước Hạnh.