Man, Doctrine of

Đạo Lí Con Người

Niềm tin vào xuất xứ nguyên thủy con người thật là phức tạp. Tuy nhiên, qua luận lí và kiến thức khoa học hiện đại, chúng ta phải có một xác định:
(1) Con Người Theo Thuyết Tiến Hóa. Mãi đến thế kỷ 19th, Charles Darwin mới cho ra đời quyển sách “The Origine of the Species (1845) (Nguồn Gốc Các Loài). Qua quyển sách này, Darwin cho rằng (qua nhiều nghiên cứu) con người đã được tiến hóa từ con Vượn Apes qua hàng tỉ năm. Khoa Học Tự Nhiên đã chia thế giới vũ trụ ra làm hai Thời Đại. Thời Đại: (1) homo erectus, từ 2 tỉ năm – 25.000 năm trước (con vật đi thẳng lưng). Tức là con Vượn Apes đi bằng 4 cẳng từ từ đi thẳng lưng lên bằng hai chân sau, và hai chân trước nhỏ lại, rồi thành hai tay. (2) homo sapience (con vật có trí khôn), từ 25,000 ngàn năm – 10 ngàn năm, là loại vật do khỉ như trên tiếp tục biến dạng thành người, đi bằng 2 chân, ngực uởn ra, thẳng lưng như ngày nay. Nếu C. Darwin tìm được, chứng minh có “mẫu xích tương quan” giữa người và vượn thì giả thuyết này đúng. Nhưng từ trước đến nay, vẫn chưa chứng minh được sự tiến hóa, và không tìm thấy một “mẫu xích tương qian” giữa người và Vượn Apes. Nhưng qua nhiều sự nghiên cứu của các nhà hóa học ở các Đại Học nổi tiếng như Harvard, Princeton, Stanford tìm thấy có khuynh hướng sáng tạo đột biến hơn là tiệm tiến biến dạng. Dù rằng, trong giới khoa học khảo cổ luôn luôn nỗ lực tìm kiếm, nhưng chưa tìm thấy được trong khoảng 150 nghìn năm trở lại, có sự tiến hóa. Những di tích con người lâu đời vẫn là con người ngày nay.
(2) Con Người Theo Sáng Tạo Thuyết. Trở lại Thánh Kinh đã viết cho nhân loại rõ, là thế giới vũ trụ vạn vật hiện có là do sự sáng tạo “đột biến” (qua lời phán) của Đức Chúa Trời mà tạo thành. Riêng về con người và mọi vật, đều là do sự sáng tạo (riêng) của Đức Chúa Trời – vật nào ra vật đó – không có trộn lẫn, không có biến dạng trở thành, và có nét đặc thù cá biệt. Theo như Thánh Kinh, con người được tạo nên vào ngày thứ 6 sau cùng (và không còn tạo dựng cái gì (loài nào) khác). Đức Chúa Trời tạo người đàn ông trước rồi sau đến người đàn bà, nhằm để giúp đở và sống với người nam và hai người trở nên cặp vợ chồng đầu tiên (Sáng 1:27). Khi sáng tạo, Ngài sáng tạo đầy đủ, tốt đẹp và có mục đích, là sinh sản thêm, và chăm nom những gì Chúa đã sáng tạo. Và con người sẽ tìm thấy hạnh phúc sống trong sự sắp đặt như thế trên đất (Nếu biết vâng lời Chúa dạy bảo và hướng dẫn). Nhưng tại sao loài người ngày nay lại quá tệ hại, tạo chiến tranh, cướp của, giết người, làm đau khổ cho nhau?!! Thật ra, Thánh Kinh cũng cho biết (xác nhận) rằng con người ban sơ là thiện là tốt, nhưng vì bất tuân, chống lại lời dặn bảo của Đức Chúa Trời; do đó, phải lãnh hậu quả của sự lựa chọn sai lầm từ đó. Lời kinh văn đã ghi lại, Đức Chúa Trời phán bảo A-dam, “Chớ ăn trái cây cấm ở giữa vườn (cây sự chết), vì khi ăn chắc phải chết”. Sau đó, con người nghe theo Sa-tan dụ dỗ, ăn trái cây “sự chết”. Ăn xong, con người quả nhiên, biết sự chết; và bởi sự chết nên mới có sự đau khổ và sự khốn khó như ngày nay. Tóm lại, đau khổ, chết chóc, khó nhọc, giới hạn là do con người tự lựa chọn – bởi sự lựa chọn sai đó – con người mang hậu quả là đau khổ, giới hạn và cuối cùng là sự chết như ngày nay.
(3) Những Cốt Cách Tối Thượng Của Người: Nếu con người ra từ sự tiến hóa, thì các phần khác sẽ bàn sau đây mà không có câu trả lời chắc chắn. Nhưng vì chúng ta chấp nhận có sự sáng tạo, có bắt đầu nên những phần sau đây như: – Linh Hồn: Linh hồn do từ Đức Chúa Trời ban cho qua hơi thở của Ngài. Ban đầu, Ngài lấy bụi đất, nắm lên hình người. Ngài thở vào tượng ấy, rồi tượng ấy trở thành một sanh linh – một sinh vật sống, tức là một người có linh hồn như ngày nay. Con người nguyên thủy gồm có 2 phần chính sau đây: (1) Thể xác kèm với tâm trí suy nghĩ, (2) Linh hồn bên trong người kèm với tâm linh (Sáng. 2:17tt – 3:1tt). Người Do Thái luôn luôn nói đến con người thật là nói đến phần linh (soul). Vì thế, theo Kinh Thánh Cựu Ước Tiếng Heb-rơ. Soul (linh hồn/ sinh linh) tức là người. Khi nói đến người, tức là nói đến linh (soul), vì thể xác sẽ trở về cát bụi (Truyền Đạo 12) còn sinh linh (soul) trở về Đấng Tạo Hóa. Do đó, linh hồn chịu tất cả trách nhiệm (thưởng hoặc phạt) dựa trên những sinh hoạt khi còn sống.       .
(4) Sự Tự Do: Đức Chúa Trời khi tạo con người, Ngài cho con người có sự tự do lựa chọn – tốt, xấu, sống, chết, thiện, ác. Bởi sự tự do này, con người hoàn toàn chịu trách nhiệm những việc làm của mình. Nói rõ hơn, Đức Chúa Trời không tạo con người thành một người máy “rô-bô” bảo đâu làm đó. Nhưng con người là một sinh vật tối linh – có suy tư, có trách nhiệm và có sự tự do hoàn toàn tuyệt đối khi lựa chọn quyết định. Và như thế, mỗi người trong cuộc sống không có đổi thừa hoàn cảnh, hay bất cứ ai khác trên hành động của mình.

Loading

0 0 đánh giá
Chấm Điểm Mức Độ Chính Xác Từ Vựng Này
Theo dõi
Thông báo của
0 Góp Ý Từ Vựng
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả góp ý
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy góp ý từ vựng.x