Thông Giải Tiếng Lạ
Cụm từ này đã có từ thời Sứ Đồ Phao-lô khi ông truyền giáo vùng Tiểu Á trong vòng Truyền Giáo II. Nhưng căn bản dựa trên sự kiện Thánh Linh giáng lâm, các môn đồ nói tiếng lạ (Act. 1-2, I Cor. 12:10, 30; 14:13; 26:28). Từ “tiếng lạ” (speaking in tongues) – “glossalalia”được hiểu trong nhiều cách: (1) Một thứ tiếng mới có thật, hiểu được và giải nghĩa được dù rằng người đó chưa có học đến, (2) một thứ tiếng lạ mà không có trên thế gian, chỉ qua Chúa Thánh Linh mới hiểu. Phao-lô khuyên nói khi ở một mình, và phải có thông giải (nếu có người nghe). Hiện tượng nói tiếng lạ và thông giải tiếng lạ được lập lại mạnh mẽ vào đầu thế kỷ 20th đến nay. Nói tiếng lạ và chữa bệnh không nhất thiết là cơ bản của việc đầy dẫy Thánh Linh. Việc đầy dẫy Thánh Linh còn có nhiều sự dạy dỗ khác (Xem ở Gal. 5; Eph. 3-4).