Sự Thừa Kế, Sự Lưu Truyền
Từ ngữ của Thánh Kinh Cựu Ước luôn nói đến sự thừa kế, thừa hưởng của dân It-ra-ên: đất đượm sữa và mật mà Đức Chúa Trời đã ban cho, và còn tiếp tục được ban cho. Bởi lời hứa, dân sự tiếp tục thừa hưởng sự săn sóc như là dân tuyển của ĐCT trong thế giới.
Tư tưởng TK và thần học, từ “inheritance” (thừa hưởng) không chỉ nói đến khía cạnh “vật chất” mà thôi, nhưng nói lãnh vực tâm linh. Bao gồm những điều sau đây: (1) Thừa hường sự Cứu Rỗi phước hạnh qua Con Ngài. Nếu nói đến, phước hạnh của sự Cứu Rỗi, là phải học đến sự khải thị từ CƯ và TƯ về Con Ngài là Đấng Met-sia. ĐCT đã lập đi lập lại nhiều lần với Vua Đa-vít, dòng dõi người sẽ trị vì đời đời, con cháu người sẽ thừa hưởng “ngôi báo” của người là vua… mà là một tvị Vua Lớn… đời đời. (2) Thừa hưởng “Nước Trời/ Nước Thiên Đàng”, từ của kinh Tân Ước. Nước Thiên Đàng ầy là sự sống trên thiên đàng phước hạnh. Điều này chỉ nói với Con Dân Chúa cả người Ít-ra-ên và Christian (Crit-nhân – Cứu Chứa Hữu). Là Crit-nhân – Cứu Chứa Hữu, chúng ta có lời hứa “thừa kế” Ngôi Nước Thiên Đàng, như Chúa đã hứa và đã ban cho từ buổi sáng thế. (trong đó có phần thưởng Chúa ban, và sự đồng trị với các thánh đồ trong Nước Trời). (Dân. 34:2; Xuất. 1:6; Phục. 26:1; Thi. 105:1). Đến Tân Ước tiếp tục là Nước Thiên Đàng cho những ai thừa nhận Ngài là Đấng cứu rỗi (Math. 25:24; Gal. 3:21; Heb. 1:14). Từ liên hệ – Inheritance of Adam Sin (Thừa Kế Tội Lỗi của A-dam – Mang Nguyên Tội A-dam).