Người Hêb-rơ, người Do Thái, Tiếng Hêb-rơ
Cũng là ngôn ngữ của người Do Thái. Nguyên từ dân Hêb-rơ, là dân Israel (đọc là It-ra-ên hay I-sơ-ra-ên), là danh xưng mà Đức Chúa Trời đặt cho Gia-cốp (Sáng. 32), khi ông vật lộn với thiên sứ đòi cho được ban phước. Và danh xưng Do-thái (Jewish) là tên thứ ba, xuất hiện sau thời kỳ lưu đày ở Ba-by-lon khi về kiến thiết thành Giê-ru-sa-lem do người ngoại bang gọi. Trong thời Hội Thánh đầu tiên (thế kỷ 1-2 AD) còn có một tên nữa để gọi người Hêb-rơ là Christian (Công 6:1) là gốc người Do-thái, Aramaic-speaking Christian (Krít-tô nhân nói tiếng Aram).