Đức Chúa Trời là Chủ Thể
Cụm từ này trong luận lý triết học qua tư tưởng các triết gia Blaise Pascal (1623-1662) và của Soren Kierkergaard (1813-1855) với sự khẳng định của các thiên đạo gia Emil Brunner (1889-1966) và Karl Barth (1886-1968). Nhận thức rằng Đức Chúa Trời là Đấng Chủ Thể, đối tượng của mọi sự vật – Ngài muốn mọi sự vật trong ý thức và điều kiện quyết định của Ngài. Loài người “chỉ cần” biết sự chủ tể và luôn luôn tùy thuộc vào Ngài cho dù có “muốn hay không”. Đức Chúa Trời muốn loài người biết về Ngài, do đó, Đức Chúa Trời phải chủ động tất cả. Vì thế, Đức Chúa Trời không tùy thuộc hay nương nhờ vào loài người. Ngược lại, loài người cũng không ảnh hưởng vào quyền tự do của Ngài và cũng thể không đi ngoài sự chủ quyền của Ngài. Tính chất Chủ Thể của Ngài đã và đang ảnh hưởng toàn diện trên tạo vật.