Nhị Nguyên Luận
Từ tiếng La-tin duo “two”. Danh từ triết học nói về 2 nguồn cơ bản xuất hiện cùng lúc như thiện và ác, tốt và xấu, sáng và tối. Nhất là niềm tin vào song thần hiện hữu cùng lúc (ditheism). Từ dùng rộng rãi trong 4 nền tư tưởng – trong triết học siêu hình (meta-physical //), nhận thức (epistemological //), đạo đức (ethical //) và Thiên Đạo Tin Lành (Christian Theology). Đặc biệt, trong niềm tin Cứu Chúa Giáo thì khẳng định rằng Chúa – Đức Chúa Trời là Đấng Thánh Thiện có trước và Sa-tan (ác) là loài thọ tạo, có sau khi phản loạn với Chúa – thiện và ác không thể có cùng lúc và cùng bản chất.