Benediction

Chúc Phước, Cầu Phước

Là sự việc tuyên bố lời chúc phước cho ai (La-tin: benedictio). Trong nội dung Thánh Kinh, đầu tiên là Đức Chúa Trời ban, chúc  (đặt để) phước cho những gì Ngài tạo nên (Sáng 1). Sau đó, Ngài ban phước trên con người: A-đam, Nô-e, rồi đến Ap-ra-ham. Khi Đức Chúa Trời bắt đầu thành hình dân tuyển Do Thái, Ngài tuyên bố phước lành trên Áp-ra-ham. Khi Ap-ra-ham chúc phước ai, thì người đó được phước, ai chúc phước trên Ap-ra-ham, thì họ cũng được phước. Ngược lại cũng vậy, khi ông rủa sả ai, thì họ bị rủa sả (Sáng 12). Sự việc này được tin tưởng và lưu truyền đến thời Tân Ước. Tuy nhiên, sự chúc phước được biến thể, phản ảnh và nhấn mạnh qua danh Chúa Ba Ngôi Đức Chúa Trời như ở II Cô-rin-tô 13:14, là một câu mẫu chúc phước cho các Hội Thánh. Ngoài ra, còn có các chỗ khác như ở Ê-phê-so 3:20-21, Hê-bơ-rơ 13:20-21, và Giu-đe 24-25, trở nên một nghi lễ lưu truyền trong Hội Thánh do các giáo phẩm. Ngày nay, thực giá chúc phước không còn uy quyền như xưa nữa, nó chỉ là lời nguyện ước, và là một nghi lễ trong giáo hội trong phần cuối các buổi lễ.

0 0 đánh giá
Chấm Điểm Mức Độ Chính Xác Từ Vựng Này
Theo dõi
Thông báo của
0 Góp Ý Từ Vựng
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả góp ý
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy góp ý từ vựng.x