Nước Ba-by-lon
Là xứ cổ lớn vùng Trung Đông bao gồm sông E-phơ-rát, nơi xuất xứ của loài người (Đức Chúa Trời đã sáng tạo ông A-đam và E-va đặt trong vườn E-đen, trên dòng sông E-phơ-rát). Trong Cựu Ước, xứ Ba-by-lôn được nhắc tới nhiều lần trong thời các tiên tri, vì dân It-ra-en đã xây bỏ Đức Gia-vê, tôn thờ các thần nên Ngài cho phép xứ Ba-by-lon đến xâm lăng và tàn phá nước It-ra-en và Giu-đa, lần tàn phá cuối cùng vào năm 539 BC dưới thời Me-di thịnh trị (Ê-sai 13; Giê-rê-mi 27). Ngoài ra, từ Ba-by-lon cũng được nhắc lại trong Tân Ước, sách Khải Huyền, để tiêu biểu cho một đại đế quốc, một lực lượng vĩ đại cuối cùng cũng bị tiêu diệt trong ngày sau rốt.