Chống Đấng Christ
Là từ ghép Hy-lạp: anti: chống lại, đối lại, chống đối; Christ: Đấng Christ. Tức là chống lại Đấng Christ. Nói chung, trong Thánh Kinh và Hội Thánh Chúa dùng từ này để ám chỉ “kẻ chống lại Đấng Christ” đó là “Satan”(Quỷ Vương). Trong Cựu Ước, không có từ này, nhưng có ý nói chung cho những ai, những gì chống lại, trái lại ý Chúa, lời Chúa, và những ai tôn thờ các thần tượng…(Phục 13:13, Quan 19:22; I Sam. 2:12,17; Cham 6:12). Trong Tân Ước, từ này ám chỉ những người giả Đấng Met-sia, Christ giả, kẻ chống lại Đấng Met-sia, Đấng Christ (Mat. 24:24, Mac 13:22). Sứ Đồ Phao-lô nói là kẻ vô luật pháp (II Te 2:3; 8:9). Sứ Đồ Giăng nói là kẻ khước từ Chúa Giê-su là Đấng Christ, Chúa Cứu Thế. Riêng sách Khải Huyền, nhấn mạnh đến chân dung của một Christ giả, đầy quyền năng, mưu chước tham vọng chống lại Đấng Christ trong thời đại cuối cùng đó là Sa-tan (Khải 13,17,19). Trong lịch sử Hội Thánh Chúa, từ thời các Giáo Phụ cho rằng đó là những vị vua chúa, lãnh đạo quốc gia như Hoàng Đế Nê-rô và Sê-sa… Thời trung cổ, các Phái Cải Cách cho là Giáo Hoàng của Công Giáo La Mã. Sau đó, các học giả, nhà giải kinh ngày nay cho là những biểu tượng không xác định người, quốc gia, hay đoàn thể chính trị chống lại Đấng Christ. Còn Phái Tương Lai Thuyết (futurist như: Scofield, Zahn, Siess) cho rằng những ai, phong trào, tư tưởng gia thù ghét Đấng Cứu Thế sẽ hổ trợ cho thời kỳ đại nạn cuối cùng, liên hệ đến quyền lực chính trị, tôn giáo, thương mại cho đến khi Chúa trở lại.