Altar

Bàn Thờ

Đây là nơi để dâng tế, tế tự, thiêu đốt của lễ để dâng lên Chúa trong thời Cựu Ước. Tiếng Hê-bơ-rơ là mizbeal: nơi để giết con vật dâng lên Chúa, nơi tế hy sinh. Tiếng Hy-lạp (NT): bomos (Công 17:23) nơi chỗ dâng tế. Đầu tiên từ được dùng trong Cựu Ước khi Nô-ê cảm tạ Chúa (Sáng 8:20) đến Áp-ra-ham (22:1-3), rồi nhiều lần sau này. Đây là hình thức đơn giản, không ai biết mô hình như thế nào. Mãi đến thời Môi-se Đức Chúa Ya-vêGiê-hô-va”, phán bảo ông xây lên để làm nơi dâng tế và thờ phượng Ngài. Mô hình bàn thờ này tiếp tục đến các quan xét (Xuất 20:24; Giô 8:30, Các Quan 6:24, Sam. 17:17tt.), được làm bằng đồng hay vàng. Về sau bàn thờ này để trong đền thờ, nhà thờ. Trong sách Xuất Ê-díp-tô có nói đến kích thước của nó. Trong thời Tân Ước, từ này nói đến nơi dâng hương trong đền thờ, và cũng là nơi thánh trên Nước Trời (Khải 6:9; 8:3; 9:13; 14:18). Đặc biệt, trong sách Hêb 13:10 nói đến cây thập tự như là nơi dâng tế mà Đấng Christ đã hy sinh chết thế cho nhân loại, và bàn tiệc thánh cũng là nơi bàn thờ của Chúa (ICor. 10:21). Nói chung, sau thế kỷ thứ nhất đến nay, lịch sử Hội Thánh Chúa đã nhận thức và dạy dỗ bàn thờ không còn là cơ sở vật chất, mà là tâm linh biểu tượng qua bàn tiệc thánh, và cao hơn cả là tấm lòng của mỗi người tin theo Chúa Cứu Thế.

0 0 đánh giá
Chấm Điểm Mức Độ Chính Xác Từ Vựng Này
Theo dõi
Thông báo của
0 Góp Ý Từ Vựng
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả góp ý
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy góp ý từ vựng.x