Bố Thí, Cho Người Nghèo
Hành động cá nhân ban cho, bố thí hay ban bố cho một ai ở trong hoàn cảnh nghèo khó, khốn khổ, cần giúp đỡ về vật chất. Trong tinh thần của niềm tin Thánh Kinh, đây không chỉ là một việc ban cho đơn thuần, mà là một lời dạy khuyên nên làm, bổn phận phải làm, từ sự nhơn từ của Đức Chúa Trời. Việc làm này luôn luôn được dạy dỗ trong Cựu Ước đến Tân Ước, và chính Chúa Giê-su cũng nhắc lại nhiều lần. Có hơn 13 lần dùng trong Tân Ước. Từ bố thí (eleemosyme) có cụm gốc từ là “eleos” (nhân từ). Trong Cựu Ước từ này và từ gốc “sedeg” (công chính, righteous), và về sau “sự bố thí” trở nên một luật lệ trong Do Thái Giáo. Đến các thời Sứ Đồ Phao-lô, Gia-cơ việc này cũng được dạy dỗ, nhắc nhở phải làm. Các giáo phụ trong thế kỷ I tiếp tục sự dạy dỗ này. Ngày nay, sự dạy dỗ này có vẽ hời hợt và máy móc trong các cơ quan từ thiện, riêng trong Hồi Giáo ý thức này rất cao.