Tuyệt Đối
Đây là danh từ triết học có ý thức là cao cả, không còn gì hơn nữa, tột đỉnh của mọi vấn đề tư tưởng đến hành động và hoàn toàn độc lập. Triết Gia Aristotle có thể là người đầu tiên dùng từ này dành cho Đấng Cao Cả (Đức Chúa Trời). Về sau, trong thời kỳ luận lí, triết gia Kant, Hegel, Spinoza, bình luận từ này rất bao hàm, sâu sắc và rộng lớn hơn. Từ này khi dùng trong lãnh vực thần học thì nói đến chỉ Đức Chúa Trời là Đấng tuyệt đối, độc nhất vô nhị, vì sự tuyệt đối chỉ có trong Ngài mà không thể có trong một ai khác. Chính Ngài là tuyệt đối trong bản tính và tuyệt đối trong bản năng.