Đạo Đức
Là đại đề bao hàm các vấn đề đạo đức trong nhân bản. Đặc biệt, dựa trên cả hành động và thái độ giữa cái “đúng” và “sai” của con người quyết định. Tlh. – Ethical Naturalism (Thuộc Về Đạo Đức). Chủ thuyết tin rằng giá trị đạo đức dựa trên căn bản hành động trên dự hiểu biết của lương tâm và những tiêu chuẩn thiên nhiên qua nhân quả, thiện ác.v.v… – Ethical System, Christian (Hệ Thống Đạo Đức Cứu Chúa Giáo). Qua lời Thánh Kinh, một phần là những lời liên quan đến đạo đức luân lí học làm người. Ngay vào thế kỷ đầu tiên các giáo phụ đã soạn ra những sách nhỏ hay sách yếu chỉ để khẳng định niềm tin và nếp sống đạo. Ambrose đã dùng sách của ông Duties of the Clergy để huấn luyện những người phụ tế, phó tế trong chức vụ truyền giáo. Dần dà đến các trường lớp của các dòng tu khắc kỷ – các chủng viện trong thế kỷ thứ 4th – đến thời Kempis với sách “Immitation of Christ” nổi bậc lên thành hệ thống, tuy đơn giản nhưng rất phổ biến trong giáo hội, và đến thế kỷ thứ 6th – từ Thánh Angustine trở đi, hệ thống đạo đức giáo hội, được trở nên chính thức thịnh hành. Từ đó, những khía luân lí đạo đức như tình yêu, đức hạnh, yêu thương, tha thứ, tư vấn hôn nhân, thực dụng chiến tranh, hoà bình.v.v… được phổ biến rộng rãi trong các giáo hội và trờ thành hệ thống chuyên đề. Tất cả đều từ sự hiểu biết tương quan đến ý thức sâu rộng thiên đạo học, làm nền tảng cho sự quyết định hành động đạo đức. Từ thế kỷ 20th bàn sâu xa hơn trong cái thực đạo đức con người trong triết lí hiện sinh và văn hoá tự nhiên.