Sự Soi Dẫn, Sự Cảm Thúc, Sự Hà Hơi, Sự Khải Minh Kinh Thánh
Từ ngữ cảm thúc, soi dẫn, soi sáng (inspire, inspiration) đã được các dịch giã dùng trong các bản dịch: King James, Revised Standard Version, New King James Version. Tuy nhiên, các bản dịch phổ thông khác như New International Version, Jewish New Testament lại dùng “God – breathed” (Đức Chúa Trời hà hơi II Tim 3:16). Trong nguyên ngữ Hy-lạp là theopneustos, có nghĩa là: Đức Chúa Trời thở vào hay hà hơi. Những ý nghĩa này đã được các dịch giả, học giả, các nhà giải kinh tranh luận liên tục trong nhiều phần của Kinh Thánh.
Tóm lại, sau đây là các ý nghĩa thiên đạo cơ bản: (1) Đức Chúa Trời thở vào, hà hơi vào lời Ngài, chứng tỏ là Đức Chúa Trời đang sống, Ngài làm cho lời Ngài sống động, như Ngài đã làm cho tượng Adam bụi đất trở nên loài sanh linh (Sáng 1: 27; Heb. 12: ). (2) Ngài là tác giả của Kinh Thánh. (3) Đức Chúa Trời soi dẫn cho các người viết theo ý muốn của Ngài, (4) lời Kinh Thánh là lời thánh từ Đức Chúa Trời cảm thúc con người viết ra những điều Ngài muốn, để hướng dẫn con người hiểu biết về Ngài, những sinh hoạt của Ngài với tạo vật, và để dạy dỗ con người sống đúng theo mẫu mực Thánh Kinh (II Tim. 3:16, tư tưởng Phao-lô). Từ những điều trên, sự tranh luận đưa đến lời Đức Chúa Trời sẽ không bị lầm lẫn, sai sót…