Triết Gia A-rit-tốt, Triết Lí A-rit-tốt
Là một triết gia Hy-lạp, một trong ba triết gia đầu tiên bậc thầy của nền triết học tây phương sau này (Plato, Aristotle và Socrates). Ông sinh vào khoảng (384-322 B.C), con của một y sĩ của nhà vua ở Macedon. Vào tuổi 17, ông đã vào học viện của Triết Gia Plato ở thành phố Athens. Sau khi học, ông còn ở lại và trở nên thầy dạy cho trường. Ông cũng được mời làm thầy cho con của vua Philip II ở Maccedon, và Đại Đế A-lịch-sơn.
Những sách của ông chú trọng về nhiều mặt: Đạo Đức, Vật Lý, Siêu Hình Học, Khoa Học Thiên Nhiên (On the Heavens, On the Soul), Chính Trị, Hùng Biện và Thơ Phú. Tổng hợp triết lí của Aristotle lập thành một hệ thống triết học, lập luận nổi bậc nhất là phương pháp“thực hữu biện chứng”, chỉ có vật chất thấy được là thật. Triết lí này đối nghịch với Plato, chủ yếu về lí trí và tâm trí. Qua nhiều thế kỷ chủ thuyết của ông và Plato ảnh hưởng rất sâu đậm trong làng tư tưởng triết học, thần học và thiên đạo học. Ngày nay về hình thể và siêu hình, vật chất và lí trí, thể xác và linh hồn, kể cả lãnh vực nguồn máy hình thành quản lí chính trị.