Thiên Đàng
Nguyên từ thuộc tôn giáo, tiếng Heb. “Samayim” (những gì ở trên cao), tiếng Hyl. “ouranos” (sky, air, ở trên cao hơn mặt đất, Sáng. 1:20). Là nơi ở của Đức Chúa Trời theo nghĩa Kinh Thánh. Trong nền thần học của Cứu Chúa Giáo, thiên đàng là: (1) nơi ở đời đời của những ai tin theo Chúa Cứu Thế Giê-su được sự cứu rỗi. (2) Thiên đàng là nơi có thật không thuộc thể vật chất, mà là thể phi vật chất, thể thiên; (3) Nơi Đức Chúa Trời ngự và nền cai quản toàn diện vũ trụ (Khải. 21); và (4) Nơi vui sướng hạnh phước, không có tối tăm, không còn đau khổ (Khải. 21); (5) Nơi tồn tại vĩnh viển, đời đời, vô biên, vô hạn.